y ta thay quan ao
1. Từ thường phục của nam nữ Nam Hà thời Võ vương Nguyễn Phúc Khoát Trang phục của nam nữ (thường phục) do Võ vương Nguyễn Phúc Khoát quy định, áp dụng cho toàn cõi Nam Hà (từ Nam sông Gianh vào Nam) theo hướng chuẩn hóa một phong cách ăn mặc thống nhất thì các sách Phủ biên tạp lục và Gia Định thành thông chí
Một lát sau, Thẩm Quân Lăng đã thay xong quần áo, từ phòng tắm đi ra. Thẩm Quân Lăng ăn mặc chỉnh tề, lại có một loại phong cách thú vị khác: thời thượng, xinh đẹp, quyến rũ, gợi cảm, ưu nhã, thậm chí còn mang khí chất nữ vương uy nghi.
4. Ý Nghĩa Màu Sắc Khi May Áo Blouse Điều Dưỡng, Y Tá Đẹp. Mỗi màu sắc của đồng phục y tá điều dưỡng đều có ý nghĩa riêng của chúng: - Màu trắng: Đây là màu sắc phổ biến mà nhiều bệnh viện sử dụng cho nhân viên y tế của mình. Màu trắng tượng trưng cho sự sạch
Giải Mã Giấc Mơ Thấy Có Người Cho Quần Áo Cũ. Mơ thấy quần áo cũ là giấc mộng tiếp theo lọt vào danh sách những giấc chiêm bao thường gặp hàng ngày của con người và xung quanh giấc mơ này là không ít những điều thú vị đang chờ bạn khám phá.
Đồng Xoài, Lê Tấn Thành đã lén đặt camera quay lại cảnh chị L. (23 tuổi, ngụ huyện Đồng Phú) thay quần áo trong nhà vệ sinh. Sau đó, Thành phát tán clip lên mạng xã hội với mục đích bôi nhọ chị L. Đến ngày 20/8, chị L. được bạn bè phát hiện, thông báo việc chị bị quay lén trên mạng xã hội nên đã đến công an trình báo.
Priere Pour Rencontrer La Femme De Sa Vie. Xưa nay, các bậc thầy phong thuỷ như Thánh địa lý’ Tả Ao hay Phù thuỷ’ Cao Biền đều là những cao nhân hiếm thấy, trên có thể hô mưa gọi gió, dưới có thể yểm mạch tầm long, lợi dụng thuật pháp mà làm hưng vượng hay suy bại một quốc gia… Nhưng vì sao họ lại không thể làm chủ được vận mệnh của chính mình? Huyền thoại Thánh Tả Ao Nhắc đến phong thuỷ thì không thể không nhắc đến ngài Tả Ao, bậc thầy địa lý của nước ta, về tài năng ông ta không hề thua kém huyền thoại Cao Biền của phương Bắc. Theo cuốn “Nam Hải dị nhân” của tác giả Phan Kế Bính, Tả Ao tên thật là Nguyễn Đức Huyền cũng có tài liệu viết là Vũ Đức Huyền, là người làng Tả Ao, phủ Đức Quang, trấn Nghệ An, tức huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh. Thuở nhỏ mồ côi cha, vì mẹ mắc bệnh loà mắt, nhà lại nghèo, cậu bé Đức Huyền phải theo khách buôn sang Tàu lấy thuốc về chữa mắt cho mẹ. Thầy thuốc thấy cậu bé nghèo hiếu thảo nên hết lòng dạy nghề lang dược. Về sau, nhờ chữa khỏi mắt cho một ông thầy địa lý phương Bắc, nên Đức Huyền lại được thầy địa lý truyền thuật phong thuỷ cho. Một ngày, ông thầy muốn thử thách Đức Huyền bèn đổ cát thành hình núi sông rồi vùi 100 đồng tiền xuống các huyệt đạo, bảo cậu học trò hễ tìm thấy huyệt thì xuyên kim xuống. Đức Huyền đã cắm đúng lỗ chính huyệt 99 đồng tiền, chỉ duy có huyệt thứ 100 là cây kim cắm chệch ra ngoài. Thấy vậy thầy địa lý than rằng “Thế là tinh hoa địa lý đã về phương Nam mất rồi!”. Và quả đúng là danh bất hư truyền, Đức Huyền sau này đã trở thành bậc thầy phong thuỷ, được mọi người kính cẩn gọi là Thánh Tả Ao’. Ông vân du khắp nơi, từ miền xuôi đến miền ngược, từ vùng núi đến nơi đồng bằng đất đai màu mỡ, một là chữa bệnh cho người, hai là xem xét thế đất, tầm cứu long mạch, cuối cùng cũng là để giúp đời. Từ mỗi vùng đất ông đi qua đều viết nên huyền thoại, mà đến nay dân gian vẫn lưu truyền. Một trong những câu chuyện ấy là huyền thoại giếng mắt cá làng Hành Thiện ở Xuân Trường, Nam Định. Người dân làng Hành Thiện kể rằng, một lần đi qua phủ Xuân Trường, Tả Ao phải đi đò sang sông, đến gần bến thì phải lội xuống bùn mới lên được bờ. Lúc ấy người khách đi cùng chuyến đò đã hào hiệp cõng ông qua quãng lầy lội, sau ông lại được người dân Hành Thiện khoản đãi nồng hậu. Cảm mến dân làng hào phóng, trượng nghĩa, lại mến khách, Tả Ao liền ngỏ ý xem xét thế đất cho. Tả Ao nói “Kìa, các ngài xem, kiểu đất làng này rất đẹp, chẳng khác gì hình con cá đang quẫy đuôi tung mình ra biển. Cụm dân cư chỗ kia là đầu và mình cá, còn cánh đồng kia là khúc đuôi. Sau này kết phát, khúc đuôi đó sẽ nở to dần, do đất phù sa ở con sông kìa bồi vào. Lại nữa, những con lạch bao bọc quanh làng là mạch nước nuôi sống con cá, quanh năm chẳng bao giờ bị cạn, nhờ đó dân trong làng được thịnh vượng, làm ăn phát đạt, ít bệnh tật, ốm yếu. Chỉ hiềm một nỗi là con cá không có mắt, nên đến giờ làng vẫn không thể phát khoa danh”. Dân làng nghe vậy, bèn hậu đãi trà rượu và khẩn khoản xin ngài Tả Ao đặt lại hướng cho làng. Tả Ao đứng ngắm hướng, rồi tới chỗ mỏm đất trước cửa đền Thần Hoàng, nói rằng vì con cá còn thiếu mắt, nên cần đào giếng làm mắt cá. Giếng nước này rất thiêng, cần phải giữ sạch sẽ, được vậy thì trong làng ắt có người làm thầy, làm quan, giàu có nhất vùng. Quả nhiên từ ngày đào giếng mắt cá’, làng Hành Thiện ngày càng thịnh phát, nổi tiếng là ngôi làng Nho gia, nam thì học hành thi cử đỗ đạt, nữ thì dệt lụa ươm tơ khéo léo. Người dân quanh vùng vẫn dùng câu “Trai học hành, gái canh cửi”, hay “Đậu phụ Thuỷ Nhai, tú tài Hành Thiện” để nói rằng ở Hành Thiện có nhiều khoa bảng, gia đình nào cũng có người đỗ tú tài. Giếng làm mắt cá tại làng Hành Thiện vẫn còn tới ngày nay ảnh wikimapia. Phong thuỷ không thoát khỏi mệnh Trời Mặc dù trong suốt cuộc đời mình, ngài Tả Ao đã giúp nhiều vùng đất được hưng thịnh, nhiều gia đình phát lộc, nhiều hiền nhân phát tài, nhưng đối với cá nhân ông dẫu có dày công tầm cứu long mạch đến đâu thì cuối cùng, cũng không thể cải biến được mệnh Trời. Cuốn “Nam Hải dị nhân” kể rằng, khi ngài Tả Ao học địa lý thành tài, trước khi chia tay thầy để trở về cố hương, ông đã được thầy căn dặn Về đến nước Nam, nhớ đừng lên núi Hồng Lĩnh. Nhưng một lần qua Hồng Lĩnh, ông tò mò bèn trèo lên xem thử, thì ra đó là huyệt “Cửu long tranh châu” chín rồng tranh ngọc, chính là huyệt đế vương vô cùng quý hiếm. Ông bèn đưa mộ cha về an táng trên núi. Ít lâu sau, vợ ông sinh được một con trai. Cùng lúc ấy các thầy thiên văn phương Bắc phát hiện thấy có nhiều vì tinh tú cùng chầu về nước Nam. Nhà Minh thấy vậy, vội truyền lệnh cho các thầy địa lý phải sang tìm mà phá đi, nếu không sẽ tru di tam tộc. Thầy dạy của Tả Ao biết rằng chỉ có học trò mình mới làm được điều này, bèn sai con trai sang “đoái công chuộc tội”. Con trai ông thầy sau khi điều tra kỹ lưỡng đã yểm phá huyệt đạo, rồi bắt con trai cả của Tả Ao mang về Bắc quốc, khi ông nhận ra thì đã quá muộn màng. Đến lúc thân mẫu qua đời, Tả Ao đã lặn lội tìm thế đất Hàm Rồng ở mãi ngoài hải đảo để an táng mẹ. Đến ngày giờ đã định thì bỗng nhiên sóng to gió lớn nổi lên, đến khi trời yên bể lặng ở đó nổi lên một bãi bồi. Tả Ao biết ý Trời không thuận, bèn than rằng “500 năm rồng mới há miệng trong một lần một khắc, Trời đã không cho thì đúng là số rồi”. Lại có giai thoại kể rằng, một lần đi qua làng Thiên Mỗ, ngài Tả Ao thấy có ngôi đất to, biết là huyệt quý, nên định chọn đất táng hộ cho nhà họ Trần. Nhưng không hiểu sao tróc long của ông không đặt được xuống đất, hễ đặt là đổ, ông bèn gọi Thổ thần lên hỏi. Thổ thần trả lời rằng “Đất này phát ba đời quốc sư đại vương, con cháu công hầu không bao giờ hết. Thiên thượng đã để dành cho nhà họ Nguyễn, còn nhà họ Trần kia ít phúc, không xứng để được đất này, nếu ông cưỡng mệnh Trời thì tất có tai vạ. Vả lại ông đi khắp thiên hạ, làm phúc cho người ta đã nhiều, mà không được ngôi nào để táng cho cha mẹ, ông nên nghĩ thế thì biết”. Tả Ao lĩnh chỉ ý Thần, hiểu rằng phúc là từ đức mà ra, tài lộc nhiều hay ít cũng là do đức dày hay mỏng. Vậy mới nói phong thuỷ chỉ dưỡng người tích thiện’, thầy địa lý dẫu cao tay đến đâu cũng không thể dựa vào phong thuỷ để thay đổi mệnh Trời. Đền thờ cụ Tả Ao ở thôn Nam Trì, xã Đặng Lễ, huyện Ân Thi, tỉnh Hưng Yên ảnh Kienthuc. Trước là tích đức, sau là tìm long Những năm cuối đời Tả Ao chu du khắp thiên hạ, không màng danh lợi, không ham phú quý công danh, mà mượn phong thuỷ để giúp người thiện đức. Người đời vẫn thắc mắc vì sao Tả Ao tài thuật như vậy mà không truyền nghề cho con cháu, để con cháu phát tài phát lộc, nở mặt nở mày với bàn dân thiên hạ? Có người giải thích rằng là do ông thầy phương Bắc yểm bùa, nên gia đình của Tả Ao mới gặp nhiều biến cố như vậy. Nhưng trong lòng ông hiểu rằng gia cảnh mình bần hàn, con cháu của mình cơ cực ấy đều có nguyên do. Cũng giống như “thầy phù thuỷ” Cao Biền từng cưỡi mây lướt gió, tản đậu thành binh, lừng lẫy là ngài Tiết độ sứ uy phong một thời, vì sao cuối cùng vẫn không tránh khỏi kết cục đau buồn? Ấy là bởi, muốn cải biến vận mệnh duy chỉ có hành thiện tích đức, tu tâm dưỡng tính mới là phong thủy tốt nhất của đời người. Cho nên, ngay trong phần mở đầu của cuốn sách bí truyền “Dã Đàm Tả Ao”, điều ngài Tả Ao nhắn nhủ hậu nhân không phải là tìm long mạch ra sao, trấn yểm thế nào, mà là tích đức, tu thân “Đạo cao, đức trọng, chưng thân Hổ long liên phục, quỷ Thần liên kinh Đức, nhân vốn ở cả mình Tiên là tích đức, hậu là tầm long”. Tâm Minh
Trong cuộc đời thật khó để tránh những lúc ốm đau, bệnh tật. Những lúc như vậy rất cần những lương y tận tình cứu chữa bệnh cho chúng ta. Dưới đây là những bài thơ hay ca ngợi những “lương y như từ mẫu” như một lời biết ơn chân thành nhất! Tác giả Cố Lên Tôi Ơi Chị tôi tuổi đã xế chiều Nhưng thâm tâm chị vẫn nhiều lo âu Chị thường thức suốt đêm thâu Lo cho người bệnh ốm đau từng ngày Với chị công việc hăng say Có bệnh là phải chữa ngay mới lành Chăm no chu đáo nhiệt tình Người đau đâu khác thân mình khổ tâm Chị người bác sĩ của dân Vẫn tròn chữ hiếu người thân gia đình Thà nghèo không hám lợi vinh Không vì chút lợi mà khinh bần cùng Với chồng con chị thủy chung Với cha mẹ, chị tận cùng đảm đang Tham gia việc nước việc làng Chị luôn gương mẫu sẵn sàng xung phong Bao năm chị chẳng quản công Sống sao đúng nghĩa tấm lòng lương y Người vui khi bệnh giảm đi Chị cũng hạnh phúc khác gì họ đâu Đời mà biết sống vì nhau Cũng tốt như chị sẽ giàu tình thương Chị người bác sĩ khiêm nhường Chúc chị hạnh phúc trên đường công danh Muộn phiền rồi sẽ qua nhanh Chị người bác sĩ hiền lành của dân. THƠ TẶNG THẦY THUỐC NHÂN NGÀY 27-2 Tác giả Liên Phạm Trái tim ươm những nụ cười, Dịu dàng thăm khám cho người ốm đau. Với bao câu nói ngọt ngào. Như có phép thuật, gửi vào bệnh nhân. Người bệnh hơn cả người thân, Sớm, khuya chăm sóc, ân cần hỏi han. Ánh mắt Bác Sỹ dịu dàng, Khiến cho người bệnh trút ngàn âu lo. Quan tâm, lo lắng, dặn dò, Động viên đã xoá nỗi lo cho người. Ôi bông hoa giữa cuộc đời! “Lương y từ mẫu” như lời Người răn… Chẳng quản vất vả khó khăn, Thiên thần áo trắng cứu người ngày đêm… Tâm hồn tựa đoá hoa sen, Tấm lòng thầy thuốc, mẹ hiền, ngát hương! thơ hay viết về người bác sĩ ảnh internet BÀI THƠ MỪNG NGÀY 27-2 Tác giả Phan Nguyen Ngày vui thầy thuốc tới rồi Dấu ghi còn đó một thời đã qua Từ xưa Y đức ông bà Đông y còn đó mãi là niềm tin Phát huy nhưng phải giữ gìn Tiếp thêm truyền thống niềm tin với đời Lương y – Từ mẫu ai ơi! Chữ Tài, chữ Đức chớ dời tách xa Để sau Đời mãi ngợi ca Theo nghề tâm huyết nhắc ta Nhân từ Vài lời nguyện chút tâm tư Nhớ ngày truyền thống, kính thư chúc mừng.! BÀI THƠ EM LÀ NGƯỜI THẦY THUỐC Tác giả Đoàn Việt Em vẫn mãi là người thầy thuốc Như mẹ hiền.. khoa dược em ơi! Áo Blouse dâng hiến cho đời Âm thầm lặng lẽ cứu người hồi sinh Đời vô tận… chính mình học hỏi Muốn làm thầy thuốc giỏi thăng hoa Ngành y có rất nhiều khoa Tận tâm dâng hiến, tim ta yên lòng Em nuôi dưỡng, tâm hồn tính cách Đặt tình yêu, huyết mạch từ tâm Mồ hôi rơi, vẫn ân cần Âm thầm phát thuốc, bao lần giờ tan Bao thế hệ, vô vàn gương sáng Em băn khoăn, cứu mạng sống người Bôi nhòa đi hết cái “tôi” Làm người “từ mẫu” suốt đời vị tha… Ảnh Bác Hồ thăm hỏi, động viên các y tá, bác sĩ,.. BÀI THƠ KỶ NIỆM NGÀY THẦY THUỐC VIỆT NAM 27/02 Tác giả Romooc Nguyễn Hôm nay hai bảy tháng hai Chúc các thầy thuốc luôn tài, lại ngoan Cuộc sống còn nhiều lo toan Mong rằng ai cũng chu toàn vì dân Đừng ai làm việc bất nhân Như Thẩm mỹ viện, mất dần lòng tin Làm việc theo kiểu mẹ mìn Y đức phải có niềm tin dân lành Vài lời xin chúc thật nhanh Bệnh viện thực sự đất lành của dân Không còn bác sỹ bất nhân Mà toàn thầy thuốc chuyên cần sớm hôm Ai cũng nức tiếng thảo thơm Y thuật, Y đức, sớm hôm chuyên cần Thực sự phục vụ nhân dân Thuật phải là chính, đức cần sánh đôi Nhân vô thập toàn ai ơi Nhưng nhớ lời Bác sáng ngời tương lai Hôm nay hai bảy tháng hai Chúc các thầy thuốc luôn tài, lại ngoan./. BÀI THƠ NỤ CƯỜI LƯƠNG Y Tác giả Nguyễn Văn Ngữ Ngàn xưa công đức lương y Mấy ai quên lãng, so bì được đâu Tâm y như có phép màu Chăm lo người bệnh quí nhau muôn vàn Chăm sóc sức khỏe nhân gian Hết tâm vì bệnh chẳng màng công danh Luôn luôn giữ mãi tâm lành Danh Y thời trước sản sanh như là Lãn Ông, Tuệ Tĩnh, Hoa Đà Thần y xuất thế vậy mà không kiêu Ngày nay kinh tế đa chiều Những tâm y đức vẫn nhiều lắm thay Bờ- lu áo trắng ngày ngày Quên thân vì bệnh, không hay thân mình Bác Tùng, Bác Bách, bình sinh Cùng bao Bác khác quên mình vì dân. Tiếng thơm vang khắp xa gần Hy sinh vì bệnh chẳng cần xa hoa Hàng ngàn bác sỹ nước ta Âm thầm lặng lẽ nay đà hiến thân Chăm lo sức khỏe toàn dân Giản dị, thanh bạch, bản thân đàng hoàng Yêu thương, lời nói dịu dàng Ân cần chăm sóc nhẹ nhàng như con Bờ – lu tỏa sáng trời non Tâm Y rạng rỡ, dân càng mến yêu Lòng dân ấm áp tình người Làm sao quên được nụ cười lương y. BÀI THƠ TẤM LÒNG NGƯỜI THẦY THUỐC Tác giả Toàn Tâm Hòa Bàn tay em xoa dịu những vết đau Nụ cười em hiền hòa như từ mẫu Bao căn bệnh em đã từng chiến đấu Với tấm lòng đầy nhân hậu lung linh Khoát lên mình màu áo trắng nguyên trinh Ươm cuộc đời… cho niềm tin, hạnh phúc Những tiếng khóc xé lòng trong ca trực Cũng làm em thao thức những đêm dài Biết bao lần em đành phải bó tay Và cái chết hiện tiền ngay trước mắt Sống và chết chỉ là trong tích tắc Đấu tử thần là khoảnh khắc khó khăn Động viên mình với đầy những trở trăn Phải luôn giữ thăng bằng trong cuộc sống Rèn y đức giữa tiền tài danh vọng Để tâm mình không xao động linh tinh Đời thực hư em luôn nhắc nhở mình Giữ lương tâm như bình minh rực sáng Xem bệnh nhân như người thân, người bạn Lời sẻ chia như hàng vạn thuốc thần Mỗi ngày trôi âm thầm những bước chân Em tận tụy bao người cần giúp đở Sống hết mình với những điều ghi nhớ Và nụ cười luôn hiện nở trên môi. thơ ca ngợi lương y ảnh internet BÀI THƠ NÀNG TIÊN ÁO TRẮNG Tác giả Sen Nguyễn Khoát trên mình chiếc áo blue trắng Em dịu dàng như một nàng tiên Dáng em đi nhanh nhẹn dịu hiền Tay thoăn thoắt mang niềm hy vọng Em là ai hỡi nàng tiên áo trắng Mang cho đời bông đẹp hoa xinh Không ngại ngần em đã quên mình Bàn tay nhỏ ôi…sao kỳ diệu Em là ai hỡi nàng tiên áo trắng Đau buốt kia em xoa dịu ngọt ngào Bờ môi em luôn nở nụ cười trao Trong khao khát em là dòng nước mát Em là ai ….hay em là cô Tấm Trong tim ta em là dòng huyết quản Ta muốn mình cháy bỏng trong em Để muôn đời mãi miết vẫn bên em. TÌNH NGƯỜI THẦY THUỐC Thơ Trần Hữu Ơn biết mấy những người thầy thuốc Trọn một đời vui được cứu người Miệng luôn nở nụ cười tươi Những bông hoa đẹp cho đời mãi xuân Quên sao được những lần châm cứu Tại nơi đây như níu tình thương Gian nan trên mọi cung đường Tình người thầy thuốc còn đương tươi hồng Người thầy thuốc đang trồng cây HẠNH Chăm cây tươi bên cạnh cây YÊU Cùng nhau sớm sớm chiều chiều Bên người thầy thuốc tình yêu thêm nồng Em xinh tươi bông hồng tươi thắm Khoác trên mình áo trắng một màu Kim châm mà chẳng thấy đau Vậy mà khỏi bệnh nhớ nhau ơi người! CHÚC MỪNG NGÀY THÀY THUỐC VIỆT NAM 27- 02 Thơ Trần Hữu Dáng ai thấp thoáng xa xa Áo blouse trắng như là em ơi! Giảng đường đại học em ngồi Luyện tâm rèn trí như tôi luyện người Ngắm nhìn nở nụ cười tươi Nghe thăm, khám bệnh cho người bệnh nhân Như ong làm việc chuyên cần Bệnh nhân như thể người thân của mình Lương y – từ mẫu thật vinh Còn gì đổi được chữ tình là đây Những đêm trực ở nơi này Những ca phẫu thuật làm say lòng người Nhẹ nhàng nở nụ cười tươi Bệnh nhân nhẹ nhõm bên người lương y Ngày thày thuốc biết nói gì Ơn sâu, nghĩa nặng khắc ghi trong lòng.
Tả Ao tiên sinh là một trong những bậc thầy phong thủy nổi tiếng nhất nhì của Việt Nam. Những giai thoại về ông được lưu truyền rộng rãi cho đến tận ngày nay, trở thành những câu chuyện hết sức ly kỳ. Tả Ao tiên sinh và những giai thoại về phong thủy đầy ly kỳ. Ảnh Myastrolojiburc Tả Ao tiên sinh, tên thật là Nguyễn Đức Huyên, người làng Tả Ao, huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh. Ông sinh vào thời vua Lê chúa Trịnh 1545 – 1788, là một bậc thầy phong thủy nổi tiếng nhất nhì nước Việt. Nhà Tả Ao nghèo, cha mất sớm còn mẹ bị bệnh lòa mắt, vì thế nên ông đến giúp việc cho một ông thầy thuốc người Tàu ở trong huyện, trước lấy tiền trị mắt cho mẹ sau học thêm được nghề bốc thuốc chữa bệnh. Chính vì thế mà ông chữa được bệnh mắt lòa cho mẹ. Ông thầy Tàu thấy Tả Ao có chí lớn, nên khi về lại bên Trung Hoa đã dẫn ông theo để dạy thêm nghề thuốc. Trên đất khách, gần nhà ông thầy thuốc, có một thầy địa lý rất giỏi, cũng đang bị bệnh về mắt, Tả Ao liền được thầy phái sang chữa trị thay ông ta. Thầy địa lý nói rằng, nếu Tả Ao chữa khỏi bệnh mắt cho mình thì ông sẽ thưởng 50 lượng vàng. Tả Ao nhờ kinh nghiệm chữa khỏi bệnh mắt cho mẹ, nên đã chữa khỏi bệnh cho thầy địa lý, nhưng ông không nhận vàng mà chỉ xin ông ta truyền cho nghề xem phong thủy. Vì ơn nghĩa, nên thầy địa lý bằng lòng, truyền dạy hết tinh hoa địa lý phong thủy cho Tả Ao, đến khi học thành tài, ông xin cả 2 ông thầy cho về nước. Trước khi cho Tả Ao về Việt Nam, ông thầy địa lý muốn thử lần cuối sự hiểu biết của Tả Ao, ông ta làm ra 100 mô hình đất kết trên bãi cát, dưới mỗi huyệt có yểm một đồng tiền, rồi đưa Tả Ao 100 cây kim ra đó tìm huyệt để điểm. Tả Ao điểm đúng 99 lỗ của đồng tiền, còn một cây điểm ở mép, mà huyệt này lại là huyệt thứ 100. Đây là huyệt ảo, vì mô hình tạo dáng rất huyền bí, ẩn hiện dưới những mô đất nhấp nhô, những thầy địa lý giỏi cũng khó phát hiện ra đúng huyệt đạo. Khi Tả Ao về đến quê hương, ông chỉ lo hành nghề bốc thuốc, ít khi sử dụng đến khoa địa lý, chỉ khi nào cần thiết ông mới ra tay xem thế đất giùm mọi người, tuy vậy danh tiếng xem địa lý, phong thủy của Tả Ao lại nổi hơn nghề thầy thuốc. Cũng chính vì ông không hành nghề xem phong thủy cho ai, nên không có hậu bối. Khi Tả Ao mất người nhà chỉ tìm thấy 2 bộ sách viết về địa lý phong thủy, là Địa đạo diễn ca và Dã đàm Tả Ao. Nhưng trong dân chúng có nhiều sách được in ra nói là sách do chính Tả Ao viết. Còn các nhà địa lý phong thủy, khi đọc xong 2 quyển sách trên, đều cho đây là sách quý. Tả Ao cứu vua nhờ mộ kết Một ngày nọ thầy phong thủy Tả Ao đi ngao du sơn thủy, tuổi tuy đã già nhưng dáng người vẫn quắc thước khoẻ mạnh, khi ông đi đến một làng quê nọ, trời nắng nóng nên ghé vào ngồi nghỉ mát dưới gốc cây đa bên làng, ông nhìn thấy một anh nông dân đang miệt mài cày ruộng, đến khi mặt trời đứng bóng mới chịu tháo cày cũng vào gốc đa ngồi mở cơm nắm ra ăn. Thấy một ông lão cùng ngồi ở đó nhưng không ăn uống gì cả, anh ta mới lên tiếng hỏi “Xế trưa rồi ông không dùng cơm sao, hay là ông không sẵn mang theo, thôi cùng nắm cơm này ăn với cháu cho vui”. Anh nông dân vừa giở cơm, vừa mau mắn mời ông lão “Cháu mời ông dùng cơm…” Thấy thái độ anh nông dân dễ mến, Tả Ao không khách khí, bèn vui vẻ ngồi lại cùng ăn. Bốn năm ngày như vậy, anh nông dân vẫn một lòng kính trọng Tả Ao, mời cơm và ông cũng không lần nào từ chối. Đến bữa cuối cùng, bỗng ông nói với anh nông dân “Chắc anh vẫn không biết ta là ai? Ta chẳng giấu gì anh, ta chính là thầy phong thủy Tả Ao đây”. Anh nông dân nghe danh Tả Ao đã lâu, nay có dịp diện kiến nên vừa mừng vừa hốt hoảng, liền cúi đầu xin ông tha lỗi. Tả Ao đỡ anh nông dân đứng dậy nói tiếp “Ta xem anh là người có đức nên có ý giúp anh đặt một ngôi mộ sau này sẽ phát phúc, phát tài, cho anh nở mặt với thiên hạ”. “Ông dạy quá lời, nhà cháu mấy đời nay đều là nông dân chân lấm tay bùn, bần hàn, đi cày thuê cuốc mướn kiếm cơm qua ngày, mong gì nở mày nở mặt với ai”. “Anh cứ yên tâm. Ta nói sẽ giúp anh được giàu sang phú quý trong vòng 100 ngày thôi. Nào anh hãy dẫn ta ra nơi mộ của cha mẹ của anh đi, ta xem thế nào sẽ sửa cho”. Anh nông dân mừng rỡ bèn nghe theo lời Tả Ao, dẫn ông đi ra mộ của cha mình. Tả Ao xem xong mới nói “Mộ đặt nơi thế đất không tốt, suốt đời sẽ bần hàn cơ cực. Phải đào lên cải táng, di dời qua nơi đất khác mà thôi”. Nói rồi bảo anh nông dân đào mộ lên, xếp xương cốt vào một chiếc hủ đất đem đi chôn ở một huyệt đất mà Tả Ao đã chọn sẵn. Xong đâu đấy, Tả Ao căn dặn “Anh nhớ không cho ai biết chuyện này! Một trăm ngày nữa, vào ngày Mùi tháng Ngọ, đúng giờ Tý anh phải có mặt ở kinh đô, đứng ở hướng Đông. Hễ gặp một người đàn ông mặc áo trắng, đi hài xanh, từ trong thành chạy ra với bộ mặt hốt hoảng, thì anh cứ chạy lại bảo Con xin cứu ngài!’, rồi cõng thẳng về giấu trong nhà, ngày ngày lo cơm nước cho tử tế. Anh cứ thế mà làm, đừng suy nghĩ gì hết!”. Nói xong, Tả Ao từ biệt anh nông dân mà đi thẳng, về sau anh ta có đi tìm nhưng chẳng biết ông đi về đâu. Đúng như lời dặn của Tả Ao, đúng ngày giờ anh nông dân ra kinh đô đứng đợi ở cửa Đông. Bỗng nghe có náo động từ trong thành vọng ra nào tiếng chiêng, tiếng trống, tiếng quân reo hò, tiếng người gào thét, rồi lửa bốc cháy đỏ rực một góc trời. Và quả nhiên, một người đàn ông dáng thư sinh mặc áo trắng, đi hài xanh, hớt hải một mình chạy qua gần chỗ anh nông dân đang đứng. Anh ta chỉ đợi có thế bèn chạy đến bên nói to “Thưa ngài, con xin cứu ngài!” Nói đoạn ghé vai cõng người ấy chạy một mạch về giấu trong nhà. Người ấy có vẻ sợ hãi, suốt ngày im lặng nghe ngóng động tĩnh. Anh nông dân cũng chẳng hỏi thân thế của người đàn ông ấy đang lo sợ đến quên ăn mất ngày sau bỗng có loa truyền rằng, ai đang giữ vua ở đâu thì báo cho quan quân kịp đưa vua về kinh. Lúc ấy ông khách mới nói cho anh nông dân biết mình chính là vua, mấy ngày trước đây bị bọn gian thần định soán ngôi. Rồi nhà vua sai anh ta đi báo cho quan quân biết nơi vua đang ở ẩn. Khi quan quân đến rước vua, vua cho phép cả anh nông dân cùng đi theo mình về kinh thành. Tại kinh đô vua thiết triều, trấn an trăm họ và phong cho vị ân nhân là anh nông dân được làm quan đến chức nhị phẩm, cùng vàng bạc lụa là nhiều vô số kể. Thì ra ngôi mộ mà Tả Ao đặt cho người cha anh nông dân, kết phát y như lời ông nói khi trước, chỉ trong vòng 100 ngày. Dạy dỗ kẻ tham lam Một hôm Tả Ao đang đi đến vùng đất nọ. Thấy ngôi đình làng ở đây đặt hướng bị thất cách, ông đứng ngắm mãi rồi đến gần để xem cho rõ. Các vị chức sắc trong làng biết danh Tả Ao nên khẩn khoản nhờ ông đổi lại hướng đình làng để cả làng phát khoa bảng, muốn đè đầu cưỡi cổ thiên hạ một phen cho họ biết tay. Tả Ao nghe xong chỉ cười, sau đó ra trước sân đình đặt tróc long định hướng, rồi cắm hướng mới cho ngôi đình. Xong cáo biệt đi thẳng. Mấy tháng sau khi đình đã được xoay ngôi đổi hướng, các vị chức sắc kỳ mục không nói cho dân làng nghe chuyện, mà chỉ dặn con cháu ra công đèn sách nay mai ứng thí. Nhưng không hiểu sao, tất cả đám con trai, từ lớn đến bé hễ cầm quyển sách định học, nhưng học mãi mà chữ nghĩa chẳng vào đầu. Các thầy đồ được mời đến dạy cũng thở dài ngao ngán. Rồi thay vì sách vở bút nghiên, càng ngày càng có nhiều anh con trai con các chức sắc kỳ mục rủ nhau đi sắm hòm đồ nghề thợ cạo, xách đi khắp nơi hớt tóc dạo. Trong lúc hành nghề, họ tha hồ mà “đè đầu đè cổ” thiên hạ. Các cụ chức sắc lúc ấy mới hiểu ra cái thâm ý của thầy Tả Ao trước đây. Nhưng cũng hiểu rõ, tại họ quá tham lam, chỉ biết tư lợi cá nhân, nên mới bị Tả Ao dạy dỗ. Từ đó có giai thoại Tả Ao chuyên dùng phép trị kẻ tham, kẻ ác. TinhHoa tổng hợp
Danh mục PhimNhạcTV ShowTin tức giải trí Gần đây, phim truyền hình Việt Nam gây sốt với hình ảnh nữ y tá Ngọc Ngọc Anh đóng trong phim Phố trong làng. Ở Thái Lan, hình tượng nữ y tá được thể hiện trên màn ảnh không hề hiếm. Nhân vật y tá Pavinee trong Khát vọng sang giàu do Phiyada Akkraseranee hay còn có nghệ danh Aom Phiyada đóng từng bị khán giả ghét cay ghét đắng vì sự mưu mô, ác độc. Nguồn Theo Băng Vân Tổng hợp Dân Việt BỘ SƯU TẬP ẢNH KHÁC Tin liên quan Phim Thái Lan Xem thêm
Mã sản phẩm SDPV0058 Kiểu dáng Được thiết kế với áo riêng và quần riêng. Có cổ bẻ danton và có hàng cúc cài ở giữa. Tay áo ngắn, thân áo có 3 túi kết hợp. Đặc tính Sản phẩm thoáng mát, thấm hút mồ hôi tốt, độ bền cao Công dụng Chuyên dùng cho y tá nữ Màu sắc Trắng, có thể thay đổi màu sắc tùy theo yêu cầu của khách hàng Giới tình Nữ Size nữ M 45-50 kg, L 50-55 kg, XL 55-60 kg,.. nhận may theo kích thước yêu cầu của khách hàng Hỗ trợ Giao hàng toàn quốc Cam kết Giao đúng sản phẩm, đúng hẹn
y ta thay quan ao